Shopping Cart 0 items - $0.00 0

Nhìn bé lớn lên

Nhìn bé lớn lên,

Không một phần thường xứng đáng nào bù đắp cho nỗi cực khổ vô tận của người mẹ bằng sự quan sát, nhìn ngắm bé

,

lớn lên. Thực là kỳ diệu, thực là tuyệt vời! Mới ngày nào bé đỏ hỏn, khóc oe oe chào đời, mặt mũi nhăn nheo xấu xí, mình trơn tuột như con cá vừa vớt ở ao lên, chỉ vài ba tháng đã da dẻ hồng hào, mắt môi rực rỡ, tay chân ngo ngoe hóng chuyện. Rồi bé mỉm cười, rồi bé cười ra tiếng. Nụ cười đó đã xóa tan đi bao nỗi bực dọc, âu lo của ta. Tiếng khóc và nụ cười bé đã làm ngôi nhà sáng bừng lên, đầy sinh khí, trần tương lai… Rồi bé ngửng cao đầu, rồi bé biết lật, bé biết bò, bé biết đứng chựng, bé chập chững đi, hai tay giơ cao để giữ thăng bằng như người hát xiếc đi trên sợi dây thép. Mỗi một tiến bộ nhỏ của bé là một niềm vui lớn của ta. Khi bé nhú lên hai chiếc răng cửa, ta thấy có ánh sáng ngà ngọc đâu đó dưới mái nhà êm ấm. Khi bé bập bẹ vài tiếng nói đầu tiên, ta thấy lòng tràn ngập hân hoan. Tôi vẫn nghĩ rằng bé, ngay trong tuổi ấu thơ này, đã trả ơn trọn vẹn cho cha mẹ rồi đó! Theo dõi bé, nhìn ngắm bé, quan sát bé lớn lên, ta bỗng tìm thấy ta – chính hình ành ta ngày xưa! Ta thấy cái dòng sống trôi miên man và ta bỗng cảm ơn bé, cảm ơn ta. Cũng nhờ bé ta biết thế nào là công ơn cha mẹ sinh thành dưỡng dục và các bà mẹ gặp nhau dành một phần lớn thì giờ để nói về đứa con họ. Bà thì hãnh diện con mới 4 tháng đã mọc răng, mười tháng đã chập chững biết đi. Bà thì khoe con mới mười sáu tháng đã thuộc ca dao, bà khác lo âu: “Sao cháu đã thôi nôi rồi mà chưa đứng một mình được.”, “Sao đã tám tháng rồi mà chưa mọc răng?”.

,

Sự phát triển của bé thực ra không bé nào giống như in một bé nào. Mỗi bé phát triển theo một tiết điệu riêng, nhưng nhịp nhàng và hoàn hảo – nếu không vì một lý do nào ảnh hưởng nặng nề trên đó – đều đưa đến cứu cánh là làm cho đứa trẻ thành người, theo cái “khuôn mẫu” có sẵn của bé, không giống với một người nào khác. Có thể nói tất cả tiến trình phát triển đó đã được đánh dấu từ trên những di thể (gènes) trong khi bé được tạo hình.

,

Rồi các yếu tố khác – yếu tố nội tiết, thần kinh, môi trường (kinh tế, khí hậu… ) cũng ảnh hưởng một phần, nhỏ thôi. Có bé sinh ra bụ bẫm, lớn lên nở nang hơn người nhưng chậm nói, chậm mọc răng, sau này có thể là một lực sĩ vai u thịt bắp. Có bé ốm o không có cách nào làm mập được, nhưng biết nói sớm. Có bé cha mẹ tưởng là câm vì nói chậm mà lúc đi học lại thông minh xuất chúng… Biết như thế rồi ta sẽ không hãnh diện hay lo sợ một cách vô ích về sự phát triển mau hay chậm của bé. Miễn là ta săn sóc bé đúng cách, đúng mức. Dĩ nhiên, những bé khác thường cũng phải đưa đến khám ở bác sĩ chuyên môn. Bác sĩ sẽ giúp ta chữa cho bé nếu bé có bệnh. Nếu không bệnh thì bé thế nào ta sẽ yêu bé thế đó, bé ra sao ta sẽ yêu bé như vậy. Tình yêu của ta đủ sức thay đổi tất cả những xấu xí, thua thiệt của bé về thể chất hay tình thần mà còn giúp bé tự tin, sống hạnh phúc, thành công sau này nữa. Trái lại, sự thất vọng của ta, thái độ bất mãn của ta đối với một vài khuyết tật của bé sẽ làm cho bé mặc cảm, khốn khổ suốt một đời. Tôi đã thấy có những người rất yêu một đứa con tàn tật, sẵn sàng chịu khổ vì nó, dù biết nó khó nuôi, khù khờ cũng mặc, chỉ mong nó được sống. Trái lại, có người tạo ảo tưởng về đứa con của mình quá nhiều, đã

,

thất vọng khi thấy nó không giống tài tử này hay minh tinh nọ. Có người còn

,

ghét con vì nó không hạp tuổi mình, không phải là nam nhâm nữ quý… Những người đó không đáng làm cha mẹ!

,

Sự phát triển của bé thực ra phải được kể từ lúc trứng thụ thai biến thành hai tế bào con và sau đó là một loạt sinh sinh hóa hóa cho đến ngày bé oa oa chào đời. Ở tuần lễ thứ tám trong bụng mẹ, “bé” chỉ nặng 1 gram và cao 7, 5 cm, và cuối tháng thứ 6, “bé” nặng khoảng 1 kg và cao 35 cm. Trong suốt thời gian còn trong bụng mẹ, “bé” sống trong môi trường nước, sự hô hấp không phải bằng phổi mà bằng hệ thống nhau – thai nhi, qua cuống rún, sự tuần hoàn cũng khác xa với lúc bé được sinh ra đời. Có thể nói lúc đó bé là một con cá, sống trong nước và thở bằng mang. Khi sinh ra, bé bước vào một môi trường khác hẳn, môi trường khí của chúng ta đang sống. Bé đã trải qua biết bao nguy hiểm để được làm người! Trong suốt thời gian sống trong bụng mẹ đó, nhiều tác nhận có thể gây nguy hại cho bé về sau: chẳng hạn người mẹ bị chiếu nhiều X-quang, chích hay uống những thuốc kích thích tố, ma túy… Ta đã nghe nói về những loại thuốc gây quái thai và tôi có dịp chứng kiến những bé sơ sinh bị lên cơn ghiền vì mẹ bé… ghiền ma túy!

,

Cho nên, không phải vô cớ mà người xưa ở Đông Phương ta đã tính tuổi con người kể luôn thời gian nằm trong bụng mẹ – tuổi ta – và đã có một quan niệm rất khoa học và nhân bản là thai giáo.

,

Người ta chia sự phát triển của bé ra nhiều thời kỳ. Mỗi thời kỳ có những đặc điểm riêng. Tuy không bé nào giống hệt bé nào nhưng cũng có điểm chung, có thể làm tiêu chuẩn đo lường sự phát triển của bé. Ta không đi sâu vào vấn đề quá chuyên môn, chỉ biết đại khái rằng y học phân chia:

,

  • ,
  • Thời kỳ bé còn trong bụng mẹ.
  • ,

,

  • ,
  • Sơ sinh (từ lúc mới sinh đến lễ đầy tháng)
  • ,

,

  • ,
  • Nhũ nhi (từ lúc đầy tháng đến 2 tuổi: phát triển rất nhanh chóng)
  • ,

,

  • ,
  • Trước tuổi đi học (từ 2 – 6 tuổi) phát triển chậm lại.
  • ,

,

  • ,
  • Tuổi đi học.
  • ,

,

  • ,
  • Tuổi tiền dậy thì.
  • ,

,

  • ,
  • Tuổi dậy thì…
  • ,

,

Và xét sự phát triển của bé trên ba phương diện:

,

  • ,
  • Sự phát triển tâm cơ (psychomoteur) như bé biết cử động đầu, biết lật, bò, đứng, đi, cười, nói…
  • ,

,

  • ,
  • Sự phát triển trí thông minh; khó lòng xét đoán ở trẻ lối hai tuổi, nhiều trẻ có sự phát triển tâm cơ chậm nhưng phát triển trí thông minh bình thường.
  • ,

,

Người ta cũng nhận thấy sự thông minh tùy thuộc một phần vào môi trường sống, một phần là do bẩm sinh.

,

  • ,
  • Sự phát triển về xã hội và cảm xúc phần lớn là do thiên bẩm. Có bé trầm tĩnh, bé nóng này, bé lừ đừ, bé hoạt động… nhưng cũng có ảnh hưởng của môi trường, của kinh nghiệm cá nhân một phần.
  • ,

,

Trung bình lúc mới sinh bé cân nặng khoảng 3 kg – 3,5 kg, (một bé nặng hơn 2,5 kg cũng được coi là bình thường, dễ nuôi) và chiều cao là 50 cm. Từ đó, nếu được nuôi nấng đầy đủ đúng phương pháp, có được tình thương của những

,

người thân yêu, bé sẽ lớn đều. Lúc đầu rất nhanh, trong 3 tháng đầu, mỗi tuần trung bình bé nặng thêm 150 – 175 gr (không nên cân mỗi ngày, mỗi tuần cân một lần cũng đã hơi nhiều). Sau đó chậm dần từ tháng thứ ba đến tháng thứ sáu, mỗi tuần chỉ lên 120 – 150 gr. Khi được 4 – 5 tháng, thường bé đã nặng gấp đôi lúc mới sinh, và khi thôi nôi (12 tháng) bé nặng gấp ba. Về chiều cao, trong năm đầu bé thêm được 20 – 25 cm. Một vài tháng đầu sau khi sinh, mỏ ác (thóp) trước của bé lớn rộng thêm, do sự phát triển của não, sau đó rút nhỏ lại từ tháng thứ 6 và nhỏ dần cho đến tháng thứ 9, trung bình từ tháng 15 đến 18 mới cứng hẳn. Nhiều bà mẹ thấy bé 12 – 13 tháng mà mỏ ác còn mềm đã lo lắng lắm, tưởng là yếu xương nên mua thuốc bổ xương cho uống hoài! Nên để ý là trong năm thứ nhất bé thường có cái đầu to, to hơn ngực và cho đến 1 tuổi trở đi thì đầu và ngực mới bằng nhau, sau đó, ngực lớn dần rồi to hơn đầu.